After Credit
Đầu óc như đêm thì không thể sáng suốt,
Những ngày dài vô vị là thứ thức ăn anh đang phải ráng nuốt
Không hạnh phúc nào đoán trước nó sẽ trở thành ràng buộc
Công thức của sự đau đớn
Càng cố ngủ lại càng thuộc
Tàn cuộc thì phải cô đơn, khóc nhiều mắt sẽ khô hơn
Rồi những gì từng gây gổ, chỉ một người muốn tô sơn
Thì hmm
Không còn cách nào tìm ra được giải pháp,
Yêu sẽ rất đơn giản đến khi sự thấu hiểu bắt mình phải khác
Gom kỷ niệm đã phai nhạt
Thu vào trong một file nhạc,
Tim anh trở nên trống rỗng, đâu còn gì để khai thác.
Chỉ còn lại những thứ quái ác làm ra suy nghĩ kẻ dị thường
Không biết cách để phân biệt giữa
Được yêu và bị thương
Những tưởng sương mù đã tan, màn đêm sẽ tàn bỏ lại trời vàng
Lúc anh có thời gian thì anh chỉ có cho mình mỗi thời gian
Không muốn mang cái tôi của mình trưng bày mong tìm được mối bán,
Không hối hận
Không vội vàng
Mình không hợp
Thì thôi,
Tan
Khép cửa lòng
Anh muốn nhốt hình bóng em mãi ở trong tim
Nỗi đau được đà đã thoát khỏi gông kìm,
Tìm cho mình lí do giờ có khi khó hơn để ngõ,
Tâm hồn anh có thể nhỏ, tiêu cực thì nó dễ to.
Đành nén giận, bỏ vào túi bàn tay còn nắm chặt
Bằng cách nào đó,anh vẫn thấy niềm đau dù nhắm mắt
Nắng tắt, em làm rơi chú ý vào đêm đen.
Bầu không khí ngày ly biệt không biết từ khi nào lên men.
Rồi suy nghĩ trong đầu tuôn ra thành im lặng trên môi
Nhớ đến khi không nhớ là mình phải nhớ sẽ quên thôi
Mà ngặt nỗi , những hoài niệm thì không có hình hài
Anh đâu biết mình đang mơ để có thể mong được tỉnh lại
hmm..., trong tình huống đầy chông chênh
Bỏ một nhân vật đi, để cho kịch bản bớt cồng kềnh
Nhạc nền vang lên bất chợt, cặp diễn viên đành ngừng thoại
Ánh sáng yếu ớt tập trung một người, bỏ mặc kẻ đứng ngoài.