Lời Người Nói
Những lời người nói, cớ sao lại chẳng còn gì nữa
Anh đem lòng tin rồi tim đầy những mảnh vỡ
Những lời người nói, hứa yêu và sẽ chẳng rời xa
Sao nay người đem đốt lên như đống tro vụn vỡ
Những lời người nói, ngọt nhạt đầu môi
Em ngu ngốc tin rồi xem đó như là tất cả
Những lời người nói, chỉ nói một lần thôi
Mà tâm trí em, khắc sâu như cả một đời
Cô đơn lâu nay anh vốn không sao
Ngày em bước đến trong anh là những nôn nao
Giống như cơn mưa rào
Thấm nhanh vào đất để lại con tim hư hao
Em thấy anh cười, ừ em nghĩ anh không sao
Sau những ồn ào, một mình anh đêm thét gào
Ân cần, anh hãy, cẩn thận
Vì những lận đận, làm người con gái bất cần
Những lời hẹn ước, nói ra để rồi tự vụt mất
Anh đem lòng yêu rồi giờ chỉ là những ký ức
Những lần cãi vã, lỡ buông lời lìa xa
Người ơi biết chăng khoảng cách đôi ta giờ xa quá
Đến rồi quay bước
Khóc rồi nhung nhớ
Đếm ngày vụn vỡ giờ mãi mãi cách xa
Đến rồi lại đi, mang bao nhớ thương
Xa anh để làm bạn với cô đơn
Xin cho mây đêm xua tan đi đau thương, để con tim không trông mong và thao thức với kỉ niệm xưa
Cho mưa thôi rơi, làm nát tan, xin anh lắng nghe con tim em
Và rồi chúng ta sẽ đi trên những con đường khác và em sẽ biết trân trọng người khác hơn anh
Anh như cây xương rồng, em mang đi gai góc, rướm đẫm đầy những đau thương
Nhưng người sau sẽ ôm trọn những yêu thương